Đắc nhân tâm Bí quyết đơn giản hoá cuộc sống Phương pháp thực tiễn thiết kế cơ sở dữ liệu quan hệ 70 bài test trình độ A - có đáp án [Audiobooks] Thám tử Sherlock holmes Tôi tài giỏi, bạn cũng thế [Audiobooks] Nghìn lẻ một đêm Chính sách cổ tức của các Cty niêm yết trên thị trường Cơ sở dữ liệu quan hệ và công nghệ phân tích
Chiến dịch marketing online Giáo trình tin học đại cương Giáo trình tin học văn phòng Tìm Hiểu Logic Mờ và xây dựng ứng dụng Điều khiển tự động tốc độ xe ôtô Tuyển tập các đề thi thử ĐH, CĐ trên tạp chí Toán học và Tuổi Trẻ Chuyên đề luyện thi đại học Khảo Sát Hàm Số Phương pháp giải hệ phương trình trong các kì thi ĐH [Tiểu luận] Phụ gia trong sản xuất bánh kẹo

Hãy Ấn G+1 Và Like Để Ủng Hộ Website chisetailieumienphi.tk Nhé

Ở một nơi không có bão


Tâm chuồi người sâu vào tấm chăn, tránh ánh sáng từ tivi hắt ra. Anh nói, tiếng lùng nhùng trong chăn:
- Sao từ tối đến giờ em không ngủ?

Giao không trả lời. Cô vẫn ngồi sát mé giường bên kia, lưng dựa vào thành giường, mắt nhìn đăm đăm lên màn hình. Tâm đưa cao tay lên, vô tình quờ trúng ngực Giao. Cô gạt tay anh ra. Tâm kéo tấm mền vẫn đang phủ mặt xuống, rồi ngồi dậy cạnh Giao. Anh liếc nhìn màn hình. Thì ra tivi đang trực tiếp buổi phóng vệ tinh VINASAT – 1 từ trung tâm vũ trụ quốc tế của châu Âu tại Kourou. Tâm lặng lẽ nhìn màn hình nhưng đầu óc lại mơ màng đến những chuyện khác.

Ở một nơi không có bão


Tâm kết hôn với Hạnh hơn một năm nay. Từ lúc gặp đến ngày đám cưới chỉ vỏn vẹn có ba tháng. Hạnh thua Tâm chín tuổi và nhỏ hơn cả Giao một tuổi. Hạnh xinh đẹp, hiền lành, con nhà gia giáo, mong ước có một cuộc đời bình yên. Những ngày đầu gặp Hạnh, Tâm cảm thấy mình thật may mắn khi ở cái tuổi 35, anh vẫn gặp được một cô gái xinh đẹp nết na dường ấy, lại chưa từng yêu ai bao giờ. Đi chơi với nhau được hơn một tháng, anh ngỏ ý muốn cưới. Hạnh đồng ý ngay. Cả hai tất bật chuẩn bị cho hôn lễ. Trước hôm đám cưới hai tuần, trên đường chở Hạnh đưa thiệp cho bạn bè về, Tâm chỉ cho Hạnh xem những chiếc lá còn ướt nước sau cơn mưa đang lấp loáng ánh trăng. Hạnh cười, dịu dàng: “Anh để ý làm chi mấy cái đó”. Tâm cảm giác xe mình vừa sụp ổ gà… Thế rồi họ vẫn lấy nhau.

Cách download hoặc đọc online sách Ở một nơi không có bão nếu các bạn chưa biết: Các bạn ấn vào chữ download bên dưới đợi chạy hết 5s các bạn ấn vào chữ bỏ qua quảng cáo sẽ hiện lên đường link drive download của google, các bạn ấn vào mũi tên phía bên trên để tải  cuốn sách Ở một nơi không có bão này nhé.


Nếu không download được hay link download hỏng, các bạn có thể phản hồi tại phần liên hệ - thêm sách mới website nhé, mình sẽ khắc phục link và gửi lại mail thông báo cho các bạn.
ĐỌC TIẾP

Câu chuyện hoa hồng trắng


Câu chuyện hoa hồng trắng
Tôi và em, hai con người khác xa nhau về hoàn cảnh và tính cách. Em tự do sống trong căn nhà mà chẳng bữa ăn nào được đầy đủ mọi thành viên. Cha mẹ tôi đều làm nghề giáo, sống nhẹ nhàng và nho nhã. Tôi thích những chốn bình yên, thích cafe Trịnh trầm ngâm hoài cổ. Em thích những nơi đông đảo quần chúng, thích quán cafe Rock đầy khói thuốc lá đến mùi nồng hôi, nhạc mở to chan chát và lắc lư trong cuồng say điệu nhạc. Tôi và em, hai thế giới khác nhau, ấy mà lại gặp nhau, lại yêu nhau, chỉ bởi vì loài hoa hồng trắng.


Tình cờ chúng tôi gặp nhau trong đám cưới một người bạn. Cô nàng cắm hoa cưới đã vứt đi 1 bó hoa hồng trắng qua mặt chúng tôi – những người bạn của cô dâu chú rể đến sớm để giúp chuẩn bị. Tôi nhặt lại bó hoa cũng là lúc chạm vào tay một cô gái. Cô gái ấy mỉm cười « Hoa đẹp thế này mà bỏ đi ? Đúng là chỉ còn có 2 người là có lòng yêu cái đẹp ! ». Tôi phì cười sau khi nghe em nói vậy.





ĐỌC TIẾP

Những người khốn khổ


Những người khốn khổ
Tác giả: Victor Hugo
Nhà xuất bản: Văn học
Loại file: Prc

[Trích trong sách]
Vào những ngày đầu tháng mười năm 1815, khoảng một giờ trước khi mặt trời lặn, một người đàn ông đi bộ vào thành phố D... Người đàn ông đó mập mạp và khỏe mạnh, tuổi khoảng từ bốn mươi sáu tới bốn mươi tám, một chiếc mũ lưỡi trai che một phần khuôn mặt sạm nắng, ông mặc một chiếc áo sơ mi bằng vải thô màu vàng, một chiếc ca vát xốc xếch nơi cổ, một chiếc quần dài đã sờn, một chiếc áo bờ lu vá nơi khuỷu tay, vác trên vai một cái túi lính thật nặng, tay cầm một cây gậy to tướng có nhiều mắt, chân không vớ đi giày đế sắt, tóc cắt ngắn và râu dài.

Tại thành phố... bấy giờ có một quán trọ xinh xắn mang bảng hiệu Croix-de-colbas là quán nổi tiếng nhất tại địa, phương. Người đàn ông bước về phía đó. Tất cả các lò đều đỏ lửa. Ông chủ đang đi từ lò lửa tới đám xoong chảo, canh chừng bữa ăn tối tuyệt hảo của những người đánh xe nói cười râm ran nơi phòng bên. Ông ta ngẩng đầu lên khi người khách lạ bước vào quán và ngạo nghễ nhìn ông với vẻ dè chừng. 
- Ông muốn gì 
- Ông ta hỏi giọng xấc xược. 
- Ăn và ngủ... Người đàn ông vừa nói vừa móc ra bọc tiền to từ áo bờ lu của mình. Tôi có tiền đây. Ông chủ lưỡng lự một hồi. Rồi ông ta tiếp lại, giọng gay gắt hơn. 
- Tất cả các phòng đều đã có người mướn và tôi không có gì cho ông ăn cả. Tất cả đều được dặn trước. Ông hãy đi khỏi nơi đây! Giọng của ông ta khiến người đi đường rùng mình.

Cách download hoặc đọc online sách Những người khốn khổ nếu các bạn chưa biết: Các bạn ấn vào chữ download bên dưới đợi chạy hết 5s các bạn ấn vào chữ bỏ qua quảng cáo sẽ hiện lên đường link drive download của google, các bạn ấn vào mũi tên phía bên trên để tải  cuốn sách Những người khốn khổ này nhé.



Nếu không download được hay link download hỏng, các bạn có thể phản hồi tại phần liên hệ - thêm sách mới website nhé, mình sẽ khắc phục link và gửi lại mail thông báo cho các bạn.


ĐỌC TIẾP

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ


Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh
Nhà xuất bản: Trẻ
Loại file:.doc

Giới thiệu:
Một ngày, tôi chợt nhận thấy cuộc sống thật là buồn chán và tẻ nhạt.
Năm đó tôi tám tuổi.
Sau này, tôi cũng nhiều lần thấy cuộc sống đáng chán khi thi trượt ở tuổi mười lăm, thất tình ở tuổi hăm bốn, thất nghiệp ở tuổi ba mươi ba và gặt hái mọi thành công ở tuổi bốn mươi. Nhưng tám tuổi có cái buồn chán của tuổi lên tám.
Đó là cái ngày không hiểu sao tôi lại có ý nghĩ rằng cuộc sống không có gì để mà chờ đợi nữa.

Rất nhiều năm về sau, tôi được biết các triết gia và các nhà thần học vẫn đang loay hoay đi tìm ý nghĩa của cuộc sống và tới Tết Ma Rốc họ cũng chưa chắc đã tìm ra.

Nhưng năm tôi tám tuổi, tôi đã thấy cuộc sống chả có gì mới mẻ để khám phá.

Vẫn ánh mặt trời đó chiếu rọi mỗi ngày. Vẫn bức màn đen đó buông xuống mỗi đêm. Trên mái nhà và trên các cành lá sau vườn, gió vẫn than thở giọng của gió. Chim vẫn hót giọng của chim. Dế ri ri giọng dế, gà quang quác giọng gà. Nói tóm lại, cuộc sống thật là cũ kỹ.

Cuộc sống của tôi còn cũ kỹ hơn nữa. Mỗi đêm, trước khi đi ngủ, tôi đã biết tỏng ngày mai những sự kiện gì sẽ diễn ra trong cuộc đời tôi. 

Tôi kể ra nhé: Sáng, tôi phải cố hết sức để thức dậy trong khi tôi vẫn còn muốn ngủ tiếp. Tất nhiên là trước đó tôi vẫn giả vờ ngủ mê mặc cho mẹ tôi kêu khản cả giọng rồi lay lay người tôi, nhưng dĩ nhiên tôi vẫn trơ ra như khúc gỗ cho đến khi mẹ tôi cù vào lòng bàn chân tôi. Khi đặt chân xuống đất rồi, tôi phải đi đánh răng rửa mặt, tóm lại là làm vệ sinh buổi sáng trước khi bị ấn vào bàn ăn để uể oải nhai chóp chép một thứ gì đó thường là không hợp khẩu vị. Mẹ tôi luôn luôn quan tâm đến sức khỏe và cụ thể hoá mối quan tâm của mình bằng cách bắt tôi (và cả nhà) ăn những món ăn có nhiều chất dinh dưỡng trong khi tôi chỉ khoái xực những món mà bà cho rằng chẳng bổ béo gì, như mì gói chẳng hạn. 

Cách download hoặc đọc online sách Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ nếu các bạn chưa biết: Các bạn ấn vào chữ download bên dưới đợi chạy hết 5s các bạn ấn vào chữ bỏ qua quảng cáo sẽ hiện lên đường link drive download của google, các bạn ấn vào mũi tên phía bên trên để tải  cuốn sách Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ này nhé.



Nếu không download được hay link download hỏng, các bạn có thể phản hồi tại phần liên hệ - thêm sách mới website nhé, mình sẽ khắc phục link và gửi lại mail thông báo cho các bạn.


ĐỌC TIẾP

Chương trình đặc biệt


Chương trình đặc biệt
   Ngày hôm ấy, Giáo Sư mê mải không để ý tiết mục của hắn đã kéo dài 15 phút thay vì 5 phút. Còn thầy cô ngơ ngẩn quên cả việc đánh trống, khi nhìn học sinh các lớp ùa ra đứng kín hành lang, ngân nga theo tiếng nhạc. Có thể là sớm hơn hoặc chậm hơn vài khắc, nhưng lần lượt, bốn mươi cặp mắt đổ dồn nhìn Bí thư. Rồi rất nhanh, chúng thay nhau cụp xuống: Chúi mũi vào bài tiếng Anh chằng chịt từ mới, cắn bút với một phản ứng hóa học chưa cân bằng, lén lút di động dưới ngăn bàn, hay đơn giản là… nhìn những móng tay tô vẽ cầu kỳ. Bí thư cúi đầu, nuốt nước bọt. Rồi ngẩng lên, cố lấy lại giọng hồ hởi khi nãy:

- Chúng ta có một tháng để chuẩn bị. Tớ nghĩ, bọn mình sẽ dành một tuần đầu tiên để nghĩ ý tưởng, chọn chủ đề. Khi đã thống nhất được chủ đề rồi thì mọi thứ sẽ đơn giản hơn và có thể chia việc cho các nhóm... 

Một lần nữa, khi nghe đến đoạn chia-việc-cho-các-nhóm, bốn mươi cặp mắt lại lần lượt ngước lên. Nhưng thay vì lần lượt cụp xuống, chừng một tá cặp mắt tiếp tục nhìn nó chằm chằm.
Xem
ĐỌC TIẾP